Cau Ham 48 Pro - ĐH GTVT HN
Chào Mừng Bạn Đã Ghé Thăm Diễn Đàn Lớp Cầu Hầm K48 - Trường ĐH GTVT HN!
Hãy đăng nhập để sử dụng được tất cả các tính năng trong diễn đàn.
Bạn phải đăng ký lấy tài khoản rồi mới đăng nhập được.
Chúc bạn luôn Gặp May Mắn -> Vui vẻ -> Hạnh Phúc -> Thành Công!!

Join the forum, it's quick and easy

Cau Ham 48 Pro - ĐH GTVT HN
Chào Mừng Bạn Đã Ghé Thăm Diễn Đàn Lớp Cầu Hầm K48 - Trường ĐH GTVT HN!
Hãy đăng nhập để sử dụng được tất cả các tính năng trong diễn đàn.
Bạn phải đăng ký lấy tài khoản rồi mới đăng nhập được.
Chúc bạn luôn Gặp May Mắn -> Vui vẻ -> Hạnh Phúc -> Thành Công!!
Cau Ham 48 Pro - ĐH GTVT HN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Pro

Anh em Cầu Hầm 48 Pro đã có 1 trận "tắm bia" quá đã.Chúc Mừng anh em!!!
Sự có mặt của bạn làm diễn đàn có ý nghĩa hơn rất nhiều. Những góp ý thật lòng của bạn sẽ giúp Admin xây dựng được một mái nhà chung thật đẹp.
Nhấn vào chữ Đăng nhập ở góc trên bên phải hộp ChatBox để có thể trò chuyện với các thành viên khác trong diễn đàn
Chỉ cần đánh vào google search dòng chữ: cauham48 hoặc cauham48pro rồi Enter sẽ ra ngay forum của lớp chúng ta:https://cauham48pro.forumvi.com - Nơi chúng ta học tập chia sẻ và tìm kiếm thông tin.

You are not connected. Please login or register

Hãy tiếp tục bước đi, em nhé

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Bình Thường Hãy tiếp tục bước đi, em nhé Sat Mar 30, 2013 11:00 am

hoadai

hoadai
Spammer
Spammer

Hãy cứ tiếp tục đi trên con đường ấy em nhé! Đó là điều mà anh muốn nói với em lúc này, và đó cũng là tất cả những gì mà anh có thể nói được với em.

Với anh lúc này tất cả chỉ còn lại sự im lặng luôn bên anh, anh lại bị sự im lặng ấy ngự trị và lấy đi tất cả, cũng đang dần chấp nhận tất cả mọi thứ ra đi trong im lặng, kể cả em…

Hãy tiếp tục bước đi, em nhé Hay

Chính vì vậy em đừng quay đầu lại, đừng để sự im lặng kia theo gót mình, vì chỉ một người chờ đợi trong im lặng là đủ rồi.

Hướng về phía ấy, nơi mà em đi về, sẽ là nơi bắt đầu mới của em, nơi mà em cần tìm bấy lâu nay, cũng là nơi mà em thuộc về đấy. Còn phía sau lưng em, tất cả những sự hỗn độn mà cả hai người đã từng nếm trải, sẽ chỉ là quá khứ và kỉ niệm thôi. Vì vậy đừng luyến tiếc làm chi em nhé, mà hãy nhìn và đi về phía trước…

Phía trước con đường kia, vào một ngày nắng đẹp, em cất bước nhẹ ra đi trong một sự im lặng mà vô tình hay hữu ý chúng ta tạo ra, và để rồi cả hai không còn gì cho nhau nữa ngoài sự im lặng đáng sợ kia. Rồi anh cũng biết sẽ có ngày này, anh sẽ im lặng nhìn em dần xa anh như cuộc tình mình vậy. Em cứ đi đi em nhé…

Có khi nào em tự hỏi rằng vì sao lại có sự im lặng kia? Và có phải sự im lặng kia tạo ra một khoảng cách vô hình cho anh và em? Điều em muốn có như điều anh muốn?… Câu trả lời cho tất cả những câu hỏi kia lại cũng chỉ là sự im lặng. Vì anh hay em đều chưa từng hỏi nhau những điều đó. Nhưng anh biết được rằng, chúng ta đều mong được hỏi và được biết câu trả lời cho những điều đó, song tất cả ta đợi và dành cho nhau cũng chỉ là thế thôi…

Em ra đi, em đi vì những điều chúng ta không thể cho nhau duy chỉ trừ sự im lặng đó. Em hay anh ngày càng không thể hiểu được nhau có phải vì sự im lặng đó ngự trị và lớn dần. Vậy anh xin em một lần cuối, hãy để sự im lặng ấy lại cho anh và em hãy làm điều mình cần làm. Để anh sẽ mãi ngóng chờ như anh đã hứa trong im lặng, để trò chuyện với nỗi buồn trong im lặng, để gục đầu hay khóc thầm trong đêm vắng cùng với sự im lặng kia. Ngày ta quen nhau lần đầu, chúng ta cũng đều im lặng tìm hiểu nhau, và giờ đây khi em đi rồi, em cũng ra đi trong một sự im lặng…

Rời khỏi cuộc tình này, em vẫn còn nơi để đi, để hướng về một nơi khác mà em cần, còn anh thì nơi nào cho anh, nơi nào anh thuộc về, nơi nào để vơi đi nỗi buồn? Anh tự hỏi mình sẽ ra sao những ngày sắp đến, khi mà người hiểu anh cần gì, người sẽ cho anh để vượt qua những nỗi đau trong quá khứ rồi lại rời xa anh… Đôi khi anh nhắm mắt lại và ước rằng mọi chuyện có thể quay lại từ đầu, nhưng không, đây là cuộc sống và phải biết chấp nhận nó. Phải chấp nhận và sống trong im lặng một cách mòn mỏi thế này là điều mà anh phải chấp nhận đúng không em. Dù rằng có đôi lần anh cố gắng gạt đi mọi vướng bận để có thể bắt đầu lại như những ngày xưa nhưng anh hiểu một điều rằng cả hai chúng ta đã chịu đựng những nỗi đau trong sự im lặng quá nhiều rồi em à. Đó cũng là lí do anh hiểu và tôn trọng quyết định của em…

Đoạn đường mà em đi ngày mai sẽ đầy nắng và thật đẹp với một cô gái tuổi đôi mươi mơ mộng như em. Và hãy vững bước trên con đường mình đã chọn, nơi cuối con đường kia sẽ là điều em muốn, là thứ mà bấy lâu nay em cần. Một bờ vai, một đôi tay khác sẽ dìu dắt và luôn bên cạnh em, chính vì thế đừng quay đầu lại em nhé. Hãy để lại cho anh những gì mà anh đã mang lại cho em và hướng về một nơi có những gì mà em đáng được nhận. Vì cuộc sống này hữu hạn nhưng điều đặc biệt mà em tìm kiếm – tình yêu thì vô cùng mà, hãy đi đến cuối con đường và tình yêu sẽ lại trở về với em mà…

(Sưu tầm)

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết